Ảnh từ net
Sau những ngày mưa lũ liên miên, hai hôm nay những cơn gió se se lạnh ùa về, lại một mùa đông nữa đến.
Đi ngoài đường những làn gió mát lạnh mơn man trên má, trên tóc, một cảm giác bâng khuâng thật khó tả!
Các em nhỏ lại lục tục sắm sửa áo ấm, đủ màu tươi tắn, dù trời Sài Gòn chỉ được ban phát chút không khí se lạnh mà thôi.
Đi trong nắng, gió Sài gòn thân thương nhưng sao nghe lạc lõng, cô đơn, thèm một cái ôm ghì thật chặt, thèm những hơi ấm của đôi bàn tay ai áp vào hai má ( trẻ con thật, nhưng mà sao tôi lại thích thế nhỉ)
Những đêm mùa đông giá lạnh, thường làm ta thao thức, vì ngày thì ngắn còn đêm thì dài, đêm sâu thẳm, khắc khoải bởi những người con xa sứ luôn đau đáu nhớ quê, nhớ hơi ấm gia đình và vòng tay bè bạn.
Mùa đông đến như báo hiệu một năm nữa sắp qua, đời người dường như ngắn lại, không còn cái náo nức đón chào năm mới, quẫn quanh rồi thì hết hạ lại thu, những mùa cũ trôi đi lặng lẽ, một mùa mới đến không ồn ào, quẩn quanh, quanh quẩn đời vẫn thế....
"....Kỳ diệu làn gió bấc
Năm nào cũng đúng hẹn mùa đông
Ta chẳng đợi chi nên cứ lòng vòng
Những năm tháng bốn mùa quen thuộc.
Kéo tờ lịch lên, một ngày rơi xuống
Bàn tay nào năm ngón lạ lùng quen
Gương mặt nào thân thuộc bất ngờ quên.
Thiên hạ nôn nao đón chào mới cũ
Mình bộn bề lủ khủ những buồn vui
Vừa sắp xếp xong lại thấy rối tinh rồi !
Nào thì mới nào thì cũ hỡi
Hãy gọn gàng quên nhớ cùng ta
Tháng ngày nhẹ hững đi qua
Những điều gần đó rồi xa....thật thường !"
(Trích trong bài thơ Rồi sẽ qua của Thu Nguyệt )
Đêm thiêng tôi cõng bóng mình chơi vơi
Đâu là đất- đâu là trời?
Để tôi kết lại cái thời âm- dương…
Viết thêm 2 câu sau tặng Cỏ May… và chúc bạn luôn vui- khỏe-
trẻ… để st những câu thơ hay!
Bàn tay nào năm ngón lạ lùng quen
Gương mặt nào thân thuộc bất ngờ quên.
T thích khổ thơ này quá TN à
Và cái này dành cho Cỏ May
Hôm nay khỏe rồi có thể thử sức với tay nào dám '' ăn hiếp'' em đấy!