Ảnh từ net
Sáng nay trên đường lúc dừng xe chờ đèn đỏ, chợt một chiếc lá vàng rơi đậu xuống vai tôi, bất giác nhớ đến hai câu thơ của Anh : "Thêm một chiếc lá rụng - Thế là thành mùa thu". Trần Hòa Bình đã ra đi đến nay chỉ còn đúng 2 tháng nữa là một năm tròn, bài thơ Thêm Một của Anh đã đi vào lòng biết bao người yêu thơ, trong đó có tôi.
Ngày anh đột ngột ra đi, trên các phương tiện thông tin, truyền thông đưa tin rất rầm rộ, cũng tiếc nuối, nhớ thương một tài năng đa đoan mà đỏan mệnh. Thế nhưng giờ đây có còn mấy người nhớ đến Anh? những học trò đã từng được anh dìu dắt, cưu mang, những bạn bè xưa cũ, và thân thiết rồi dần dần cũng sẽ trôi vào quên lãng.
"Thêm một tiếng chim gù - Thành ban mai tinh khiết" cái nhìn thật trong trẻo, vô tư của Anh như giúp cho ta trở về với thời tuổi trẻ, với thiên nhiên trong lành.
Chỉ một chiếc lá rụng đã gợi lại trong tôi bao điều, bài thơ Lối Hoa Vàng của Anh cũng mang thật nhiều tâm trạng của một người luôn lận đận trong tình cảm, yêu thật nhiều nhưng cuối cùng còn lại chẳng bao nhiêu, tình yêu trong anh luôn trắc trở, nỗi khắc khoải trong thơ anh tuy không đau đớn nhưng lại bàng bạc, lan tỏa, vừa ngây ngô trong trẻo lạ thường. Dù ở tuổi ngủ tuần nhưng tình yêu trong anh vẫn luôn mãnh liệt như tuổi trẻ, dường như năm tháng qua đi chỉ là điều bất biến đối với tình yêu của THB.
Nhớ về THB như là một tình cảm yêu quý của tôi dành cho một nhà thơ, nhà giáo, họa sỹ rất tài nhưng đỏan mệnh.
Xin giới thiệu các bạn bài Lối Hoa Vàng của Trần Hòa Bình, xem như một lời tưởng nhớ một năm ngày mất của Anh.
LỐI HOA VÀNG
Thả một lời thương về phía em vô vọng
Nó biệt tăm như cánh chim hoang
Anh đã đi qua những bờ bãi hoa vàng
Những đỉnh núi đá xanh và lau bạc
Giấc mơ yêu - trái tim rung lục lạc
Qua một bến bờ lại thấy bến bờ sau
Những giấc mơ nát nhàu
Những con chữ nảy mầm tí tách
Anh mang theo giữa đất trời nguyệt bạch
Chút kiêu hãnh này chứng giám có trời xanh!
Dẫu những câu thơ như phận lá về ngàn
Anh vẫn thả rợp một chiều dại dột
Trái tim yêu - vó ngựa hoang thảng thốt
Lục lạc rung theo những lối hoa vàng
Bài thơ được trích từ Thivien.net
Ngày anh đột ngột ra đi, trên các phương tiện thông tin, truyền thông đưa tin rất rầm rộ, cũng tiếc nuối, nhớ thương một tài năng đa đoan mà đỏan mệnh. Thế nhưng giờ đây có còn mấy người nhớ đến Anh? những học trò đã từng được anh dìu dắt, cưu mang, những bạn bè xưa cũ, và thân thiết rồi dần dần cũng sẽ trôi vào quên lãng.
"Thêm một tiếng chim gù - Thành ban mai tinh khiết" cái nhìn thật trong trẻo, vô tư của Anh như giúp cho ta trở về với thời tuổi trẻ, với thiên nhiên trong lành.
Chỉ một chiếc lá rụng đã gợi lại trong tôi bao điều, bài thơ Lối Hoa Vàng của Anh cũng mang thật nhiều tâm trạng của một người luôn lận đận trong tình cảm, yêu thật nhiều nhưng cuối cùng còn lại chẳng bao nhiêu, tình yêu trong anh luôn trắc trở, nỗi khắc khoải trong thơ anh tuy không đau đớn nhưng lại bàng bạc, lan tỏa, vừa ngây ngô trong trẻo lạ thường. Dù ở tuổi ngủ tuần nhưng tình yêu trong anh vẫn luôn mãnh liệt như tuổi trẻ, dường như năm tháng qua đi chỉ là điều bất biến đối với tình yêu của THB.
Nhớ về THB như là một tình cảm yêu quý của tôi dành cho một nhà thơ, nhà giáo, họa sỹ rất tài nhưng đỏan mệnh.
Xin giới thiệu các bạn bài Lối Hoa Vàng của Trần Hòa Bình, xem như một lời tưởng nhớ một năm ngày mất của Anh.
LỐI HOA VÀNG
...Thả một câu thơ về phía em mơ mộng
Có lẽ nó đã bay như lá về ngàn Thả một lời thương về phía em vô vọng
Nó biệt tăm như cánh chim hoang
Anh đã đi qua những bờ bãi hoa vàng
Những đỉnh núi đá xanh và lau bạc
Giấc mơ yêu - trái tim rung lục lạc
Qua một bến bờ lại thấy bến bờ sau
Những giấc mơ nát nhàu
Những con chữ nảy mầm tí tách
Anh mang theo giữa đất trời nguyệt bạch
Chút kiêu hãnh này chứng giám có trời xanh!
Dẫu những câu thơ như phận lá về ngàn
Anh vẫn thả rợp một chiều dại dột
Trái tim yêu - vó ngựa hoang thảng thốt
Lục lạc rung theo những lối hoa vàng
Bài thơ được trích từ Thivien.net
Chúc vui nhe
Cám ơn CM thật nhiều đã vun thêm tâm hồn cho Hưng trong những ngày tháng hiện sinh thiện mỹ!
Chúng ta hãy nắm chặt tay trên đường nhân gian nhé, CM, mọi người và Hưng!
Thơ chặc, bị đầy sao không lấy ra ngay
hở Cỏ???
Có người ngồi nhặt nỗi niềm riêng tư. Góp gom mảnh vỡ tình xưa Thành trăng đầy đặn, đợi chờ kéo lên
Hết thời cưỡi chó lấy thun bắn ruồi."
Xem xong chân cẳng rụng rời
phim gì khiếp thế- cả đời mới xem!
Cỏ May phép thuật cà lem
hô phong hoán vũ mây đen đầy trời
Thời gian lạnh toát mồ hôi
may mà phim hết- con ruồi vo ve...
Thơ vui cuối tuần khuyến mãi bạn Cỏ đây!
Chúc Cỏ May vui khoẻ nhé.
Lời giới thiệu của Cỏ May cho thơ Trần Hòa Bình lại càng thêm hay. Cám ơn Cỏ May đã giới thiệu bài thơ hay.
Gợi nhớ anh bài thơ lá rụng
Anh ra đi tiếc thương chiếc lá !
Để lòng em trời thu mong lung...
Chúc Cỏ ngày mới tốt lành
Chúc ngủ ngon nhé bạn!
Cuộc đời thành nỗi nhớ
Thu về qua lối nhỏ
Tôi tiếc người tiếc thơ