Đã hơn nửa năm rồi tôi chưa về thăm quê, thăm lại dòng sông tuổi thơ với đôi bờ bồi lỡ, với con nước lớn rồng, nơi có cây cầu bắc ngang qua sông, có gốc phượng già mỗi năm hè về đỏ rực một góc sông.
Chiều nay gió heo may lại về, cơn mưa lất phất, thấy lòng nao nao nhớ về chốn xưa, nơi ta đã ra đi không dám ngoái đầu nhìn lại. Để chiều nay thấy lòng trống trải, ta ngồi đây lắng nghe ký ức thì thầm.
Từng ngón tay khép như nụ hoa trắng
Bỏ lại hàng cây ngơ ngác sau lưng
Và nỗi đau rơi trong lòng đêm vắng
Nỗi đau ta nhận riêng mình.
Bỏ lại sau lưng đôi bờ yêu thương dòng sông hối hả hòa cùng đại dương bao la, phải đương đầu với những cơn cuồng nộ của biển khơi, những lúc bão dông, để khi hoàng hôn buông xuống ta lại thẩn thờ nhìn ngắm một dòng sông, và tự hỏi có khi nào hối tiếc?
Từ chốn nào dòng sông đã hòa cùng đại dương
Cạn bến bờ chiều nay thẩn thờ nhìn hoàng hôn
Rồi chúng ta sẽ đôi lần nuối tiếc
Để một dòng sông lơ đãng trôi qua.
Rồi một ngày kia những kỷ niệm cũng nhạt nhòa, như dòng sông cuốn trôi mang theo về biển cả, qua một đêm con sóng sẽ chẳng để lại dấu vết gì, chỉ thấy trong mắt ai, một hạt mưa nào vừa mới rớt, ta đứng đó ngẩn ngơ buồn.
Rồi sớm mai sẽ không còn dấu vết
Một bờ phù sa quên bước chân qua
Chỉ có mưa bâng khuâng về trong mắt
Khóc đi cho thỏa dỗi hờn.
Từng ngón tay khép như nụ hoa trắng
Bỏ lại hàng cây ngơ ngác sau lưng
Và nỗi đau rơi trong lòng đêm vắng
Nỗi đau ta nhận riêng mình.
Bỏ lại sau lưng đôi bờ yêu thương dòng sông hối hả hòa cùng đại dương bao la, phải đương đầu với những cơn cuồng nộ của biển khơi, những lúc bão dông, để khi hoàng hôn buông xuống ta lại thẩn thờ nhìn ngắm một dòng sông, và tự hỏi có khi nào hối tiếc?
Từ chốn nào dòng sông đã hòa cùng đại dương
Cạn bến bờ chiều nay thẩn thờ nhìn hoàng hôn
Rồi chúng ta sẽ đôi lần nuối tiếc
Để một dòng sông lơ đãng trôi qua.
Rồi một ngày kia những kỷ niệm cũng nhạt nhòa, như dòng sông cuốn trôi mang theo về biển cả, qua một đêm con sóng sẽ chẳng để lại dấu vết gì, chỉ thấy trong mắt ai, một hạt mưa nào vừa mới rớt, ta đứng đó ngẩn ngơ buồn.
Rồi sớm mai sẽ không còn dấu vết
Một bờ phù sa quên bước chân qua
Chỉ có mưa bâng khuâng về trong mắt
Khóc đi cho thỏa dỗi hờn.
Còn giữ dzùm ta tuổi nhỏ nghịch trên sông ?
Dòng sông hiền hòa lơ đãng chỡ mây trông
Nhớ biết mấy Cỏ May ơi ! xa...nhớ quá !
Huhu
Ngan ngo buon trong mat ai
Dong song troi mai theo dai thang nam.
Chuc chi luon that vui trong cuoc song chi nhe.
nay gió heo may lại về, cơn mưa lất phất, thấy lòng nao nao nhớ về chốn
xưa, nơi ta đã ra đi không dám ngoái đầu nhìn lại. Để chiều nay thấy
lòng trống trải, ta ngồi đây lắng nghe ký ức thì thầm. Bởi vì viết hay quá.ngoài tưởng tượng của tôi Có lẽ không cần nói thêm gì cả.chỉ vậy thôi. Chỉ vậy thôi....Đó sẽ là CM. Khóc đi cho thỏa dỗi hờn.