Ảnh từ net
Trong lần về thăm quê vừa rồi, có một hình ảnh làm tôi thắc mắc khi thấy có một con mèo con ốm o còi cọc cứ quẩn quanh bên chân Mẹ, tôi hỏi bà, Mẹ nó đâu sao thấy nó cứ meo meo quẩn quanh bên chân Mẹ suốt vậy? Mẹ bảo mẹ nó đây (ý chỉ Mẹ tôi), tôi ngạc nhiên hỏi sao lạ vậy? Mẹ bảo mèo mẹ sinh được bốn đứa con xinh xắn được khỏang 1 tuần. ...
Vào một buổn trưa tự dưng nghe tiếng mèo mẹ kêu gào thảm thiết gần nơi 4 con mèo con đang ngủ, bọn chúng nhớn nhác thức dậy, Mẹ tôi chạy đến thấy mèo mẹ đang đau đớn vật vã, cứ đập mãi đầu vào tường miệng thì luôn kêu gào một lát thì chết, cạnh bên là một con chuột bé xíu. Thì ra trong lúc đi tìm thức ăn cho con mèo mẹ đã ăn nhằm bả chuột người ta bẫy chuột....
Thế là 4 con mèo con mồ côi mẹ đói sữa cứ kêu gào thảm thiết, Mẹ tôi thấy vậy bèn pha sữa bò vào một cái bình bé xíu cho bọn nó uống, chăm chút cẩn thận nhưng có lẽ thiếu hơi ấm của mẹ và còn nhỏ quá nên 3 con đã chết, chỉ còn lại duy nhất con mèo đèo đẹt nhất vẫn lây lất sống nhờ bình sữa bò bé tí của Mẹ. Và từ đó con mèo con sống trong tình thương của Mẹ tôi, ngày cứ quanh quẫn bên chân Mẹ và chắc nó nghĩ đây là mẹ của nó, nên khi vắng Mẹ đâu đó hơi lâu là nó kêu gào lên tìm kiếm, tối trước khi đi ngủ nó cũng meo meo tìm gặp mẹ rồi mới chịu chui vào ổ của nó.
Thế đấy, tình mẹ dành cho con cái không chỉ có ở con người, mà ở loài vật chúng cũng biết hy sinh thân mình vì đàn con, nhưng có những khi ta lại quên điều đó dù chỉ là những giây phút vô tình bất chợt đối với Mẹ ta, chỉ khi có con những lúc con trẻ vô tình thốt ra những lời làm ta đau lòng, ta mới thấu hiểu hết tình cảm của Cha Mẹ.
Trong cuộc đời ta đã có bao nhiêu lần vô tình làm cho buồn lòng Mẹ?
Có phải đó là lúc ta ham chơi quên đường về để cho Mẹ phải thức canh chờ cửa?
Đó có phải là những lúc ta cãi lại lời Mẹ vì ta cho là mình đúng?
Hay những lần về thăm nhà rồi ta lặng lẻ ra đi không dám quay lại, không nói nỗi một câu tạm biệt vì sợ nhìn thấy giọt nước mắt của Mẹ ta cứ ngồi nhìn theo bóng con đi cho đến lúc khuất dạng?
..... Và còn bao nhiều điều nữa trong suốt cuộc đời ta không nhớ nỗi, lòng Mẹ vẫn bao dung, vẫn vị tha không hờn trách.
Rất may khi mọi chuyện vẫn không quá muộn, ta còn có thể bù đắp cho Mẹ, còn có thể yêu thương và quan tâm đến Mẹ nhiều hơn.
Trong khi đó quanh ta còn rất rất nhiều người giờ đây cũng đang hối tiếc vì những điều đã qua khi chợt nhận ra rằng mình rất yêu thương Mẹ thì Mẹ đã không còn nữa, đừng để chúng ta phải ngậm ngùi như người đàn ông trong bài thơ của Đỗ Trung Quân.
Vào một buổn trưa tự dưng nghe tiếng mèo mẹ kêu gào thảm thiết gần nơi 4 con mèo con đang ngủ, bọn chúng nhớn nhác thức dậy, Mẹ tôi chạy đến thấy mèo mẹ đang đau đớn vật vã, cứ đập mãi đầu vào tường miệng thì luôn kêu gào một lát thì chết, cạnh bên là một con chuột bé xíu. Thì ra trong lúc đi tìm thức ăn cho con mèo mẹ đã ăn nhằm bả chuột người ta bẫy chuột....
Thế là 4 con mèo con mồ côi mẹ đói sữa cứ kêu gào thảm thiết, Mẹ tôi thấy vậy bèn pha sữa bò vào một cái bình bé xíu cho bọn nó uống, chăm chút cẩn thận nhưng có lẽ thiếu hơi ấm của mẹ và còn nhỏ quá nên 3 con đã chết, chỉ còn lại duy nhất con mèo đèo đẹt nhất vẫn lây lất sống nhờ bình sữa bò bé tí của Mẹ. Và từ đó con mèo con sống trong tình thương của Mẹ tôi, ngày cứ quanh quẫn bên chân Mẹ và chắc nó nghĩ đây là mẹ của nó, nên khi vắng Mẹ đâu đó hơi lâu là nó kêu gào lên tìm kiếm, tối trước khi đi ngủ nó cũng meo meo tìm gặp mẹ rồi mới chịu chui vào ổ của nó.
Thế đấy, tình mẹ dành cho con cái không chỉ có ở con người, mà ở loài vật chúng cũng biết hy sinh thân mình vì đàn con, nhưng có những khi ta lại quên điều đó dù chỉ là những giây phút vô tình bất chợt đối với Mẹ ta, chỉ khi có con những lúc con trẻ vô tình thốt ra những lời làm ta đau lòng, ta mới thấu hiểu hết tình cảm của Cha Mẹ.
Trong cuộc đời ta đã có bao nhiêu lần vô tình làm cho buồn lòng Mẹ?
Có phải đó là lúc ta ham chơi quên đường về để cho Mẹ phải thức canh chờ cửa?
Đó có phải là những lúc ta cãi lại lời Mẹ vì ta cho là mình đúng?
Hay những lần về thăm nhà rồi ta lặng lẻ ra đi không dám quay lại, không nói nỗi một câu tạm biệt vì sợ nhìn thấy giọt nước mắt của Mẹ ta cứ ngồi nhìn theo bóng con đi cho đến lúc khuất dạng?
..... Và còn bao nhiều điều nữa trong suốt cuộc đời ta không nhớ nỗi, lòng Mẹ vẫn bao dung, vẫn vị tha không hờn trách.
Rất may khi mọi chuyện vẫn không quá muộn, ta còn có thể bù đắp cho Mẹ, còn có thể yêu thương và quan tâm đến Mẹ nhiều hơn.
Trong khi đó quanh ta còn rất rất nhiều người giờ đây cũng đang hối tiếc vì những điều đã qua khi chợt nhận ra rằng mình rất yêu thương Mẹ thì Mẹ đã không còn nữa, đừng để chúng ta phải ngậm ngùi như người đàn ông trong bài thơ của Đỗ Trung Quân.
BẠN VÀO ĐÂY, SẼ GẶP CỎ MAY VIỆT BÊN HÀN QUỐC!
Cỏ bên Hàn quốc Cỏ bay về nhà?
Mới đọc xong entry "Sinh nhật" của bạn. Bạn viết trong trẻo, dễ thương quá chừng
Mẹ già quang gánh liêu xiêu,
Gánh chè nghiêng bóng trong chiều ngày thu.
Mẹ tôi đó .Nỗi buồn mang mang mãi trong đời thằng con bất hiếu là tôi.Mẹ đi rồi,ta ngồi buồn và tự trách.Vài hàng sẻ chia cùng cô giáo.
Trong ngôn ngữ Việt, phụ âm M là phụ âm có lẽ dễ phát âm nhất, người mẹ khi mới sinh con nhìn .. nhìn mặt, nhìn mắt, nhìn môi, nhìn miệng (mồm)nhìn má ,nhìn mũi,nhìn mi, nhìn mày, nhỉn màng(tang) đấy mới chì là nhỉn khuôn mặt thôi, và phụ âm M có liên hệ gì dến mẹ.. .. MẸ, MÁ, MỢ,ME,MẪU VÀ ... MOTHER,MAMAN,MOMMY,MAM,MOEDER,MOEKE(TIẾNG BỈ) có nhiều nguyên do để giải thích khi phát âm phụ âm M vi khi mở miệng hơi từ trong cố phát ra chúng ta nói ngay được phụ âm M.. m..ẹ.... m...á.. và bà mẹ.. "" Măm măm"" khi thấy con đói."". lời quê chắp nhặt dông dài, mua vui cũng dược một vài trống canh."" chúc CM vui.
Mẹ tôi mất đã lâu nên đọc bài này trong lòng buồn và có chút ao ước được như bạn, nghĩa là vẫn còn có mẹ để tìm về !
Chúc bạn luôn vui và hạnh phúc bên mẹ của mình
Mẹ chị thật nhân hậu.Em chúc chị đêm thật an lành nhé !
Sau nhiều năm lăn lộn phong trần, nhọc nhằn tranh đấu; tôi đã có dư thừa nhiều thứ, song vẫn thấy thiếu hoài tình bạn & tình yêu!
Vu lan này, trên nẻo biên cương, sau khi đọc bài của chị; tôi thêm thấu hiểu nỗi ưu hoài của ba quân. Nếu không vì phòng bị chiến chinh thì hàng ngàn chàng trai đã yên vui nơi thôn dã, phụng dưỡng mẹ hiền.
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?
Ngày lễ Vu Lan tôi lại nhớ câu Phật dậy.
Bài viết của bạn cảm động lắm!
cai' ten nghe hay la
cai' ten nghe hay la