Ảnh từ net
Hôm nay Ông Trời thay đổi lịch trình, sáng sớm mưa, làm mình cũng muốn "mưa" theo. Có lẽ thời tiết nóng bức, gặp mưa bất thường làm Ốc Sên như mình cũng ủ ê theo.
Ở nhà chỉ biết nằm vùi, nhìn ra cửa sổ nhìn mưa rơi, nghe mấy con chim nhà hàng xóm nuôi hót líu lo, nhưng sao tiếng hót của nó lạ lùng quá, chỉ có mấy câu kêu hoài " gâu gâu, meo meo, chíu chíu" chắc là chủ nhà dạy nó, nghe cũng buồn cười, vốn là loài chim mà cái miệng cứ leo lẻo tiếng mèo kêu, chó sủa. Không biết nó cảm nhận ra mình vốn họ hàng nhà chim được sống tự do nơi bao la đất trời, nó có khao khát tự do hay đã quen rồi cái kiếp sống được người ta cung phụng, và quen luôn cảnh cá chậu chim lồng?
Trong giấc ngủ chập chờn đêm qua Nó mơ thấy mình quay về thời xa xưa, một ký ức có thật đã ăn sâu vào trong óc, tửơng đã quên rồi giờ lại hiện về đau đáu một niềm đau.
Nó nghe tiếng khóc trẻ thơ bị người mẹ nhẫn tâm vứt lại trong một lùm cây gần vạt cầu, nơi hoang vắng ít người qua lại, đứa bé đỏ hỏn, tím tái, với dây rốn lòng thòng được bao bọc trong một tấm khăn cũ. Khi người ta phát hiện ra thì đứa bé gần như kiệt sức vì đói, lạnh, và những con kiến vàng độc ác bu quanh mắt, mũi, và rốn đứa nhỏ. Một cảnh tượng thật kinh hoàng đau thắt ruột gan, thế nhưng người mẹ vô tâm đó là ai, người ta cũng không biết, có kẻ bảo là người làng bên, người bảo xóm dưới, chẳng ai nhận diện ra bộ mặt của kẻ giết con.
Đứa trẻ được người ta đưa đi cấp cứu, nhưng có lẽ Ông Trời bảo "thôi cho nó khổ bấy nhiêu đó đủ rồi" . Giấc mơ chợt vụt tắt, đứt quãng khi Ốc Sên thấy đầu mình đau quá thể, người như lên cơn sốt.
Ừ thế mà hay, nếu cứ để Nó mơ mãi giấc mơ kinh hoàng đó có lẽ sẽ không tỉnh lại nỗi.
Mưa ngừng rơi, nắng hửng lên rồi, Ốc Sên cũng phải lo liệu cho thân mình, mấy con chim nhà hàng xóm vẫn cứ luôn miệng "meo meo, gâu gâu. chíu chíu" có lẽ nó tưởng mình đang hoá thành chó, hay mèo gì đó...
Ở nhà chỉ biết nằm vùi, nhìn ra cửa sổ nhìn mưa rơi, nghe mấy con chim nhà hàng xóm nuôi hót líu lo, nhưng sao tiếng hót của nó lạ lùng quá, chỉ có mấy câu kêu hoài " gâu gâu, meo meo, chíu chíu" chắc là chủ nhà dạy nó, nghe cũng buồn cười, vốn là loài chim mà cái miệng cứ leo lẻo tiếng mèo kêu, chó sủa. Không biết nó cảm nhận ra mình vốn họ hàng nhà chim được sống tự do nơi bao la đất trời, nó có khao khát tự do hay đã quen rồi cái kiếp sống được người ta cung phụng, và quen luôn cảnh cá chậu chim lồng?
Trong giấc ngủ chập chờn đêm qua Nó mơ thấy mình quay về thời xa xưa, một ký ức có thật đã ăn sâu vào trong óc, tửơng đã quên rồi giờ lại hiện về đau đáu một niềm đau.
Nó nghe tiếng khóc trẻ thơ bị người mẹ nhẫn tâm vứt lại trong một lùm cây gần vạt cầu, nơi hoang vắng ít người qua lại, đứa bé đỏ hỏn, tím tái, với dây rốn lòng thòng được bao bọc trong một tấm khăn cũ. Khi người ta phát hiện ra thì đứa bé gần như kiệt sức vì đói, lạnh, và những con kiến vàng độc ác bu quanh mắt, mũi, và rốn đứa nhỏ. Một cảnh tượng thật kinh hoàng đau thắt ruột gan, thế nhưng người mẹ vô tâm đó là ai, người ta cũng không biết, có kẻ bảo là người làng bên, người bảo xóm dưới, chẳng ai nhận diện ra bộ mặt của kẻ giết con.
Đứa trẻ được người ta đưa đi cấp cứu, nhưng có lẽ Ông Trời bảo "thôi cho nó khổ bấy nhiêu đó đủ rồi" . Giấc mơ chợt vụt tắt, đứt quãng khi Ốc Sên thấy đầu mình đau quá thể, người như lên cơn sốt.
Ừ thế mà hay, nếu cứ để Nó mơ mãi giấc mơ kinh hoàng đó có lẽ sẽ không tỉnh lại nỗi.
Mưa ngừng rơi, nắng hửng lên rồi, Ốc Sên cũng phải lo liệu cho thân mình, mấy con chim nhà hàng xóm vẫn cứ luôn miệng "meo meo, gâu gâu. chíu chíu" có lẽ nó tưởng mình đang hoá thành chó, hay mèo gì đó...
Ốc sên nuốt cỏ- dân ta no mồi!
Chó, mèo eo ẳng ỉ ôi
Giấc mơ hoá cáo... trời ơi hởi trời...
Viết đùa thơ thẩn chút thôi!
Tặng cho cô Cỏ "nắm xôi"- Cỏ cười...
Vui lễ nhé bạn!
Đất Nước Tình Yêu
Sáng tác: Chưa rõ - Thể hiện: Trọng Tấn
tặng bạn mấy câu thơ viết về hoa cỏ may của hoà nè:
"ngày xưa em nói yêu tôi
phải chăng đó chỉ là lời cỏ may
thế mà hai đứa cầm tay
cùng trao nhẫn cỏ đắm say một thời
giờ đây ai cũng lớn rồi
cỏ may đã hiến hết đời trinh nguyên"
tặng bạn mấy câu thơ viết về hoa cỏ may của hoà nè:
"ngày xưa em nói yêu tôi
phải chăng đó chỉ là lời cỏ may
thế mà hai đứa cầm tay
cùng trao nhẫn cỏ đắm say một thời
giờ đây ai cũng lớn rồi
cỏ may đã hiến hết đời trinh nguyên"
Hãy thật vui với những ngày nghỉ lễ nhéCM!
Nghĩ lễ vui chị nha !
Mừng đã thành nhân sên bò đi
Ngẫm nghĩ đường đời là đường thẳng
Chẳng hiểu rằng xoắn vẫn trên lưng!
Vui chị nhé