Pages
▼
13/8/13
Lần đầu
Một buổi sáng không nắng, không mưa. Nàng đang chầm chậm xuôi theo dòng người nhộn nhịp, hồn đang lâng lâng, bỗng cảm giác như ai đang chạm nhẹ vào mình, cứ nghĩ: ừ thì người người chen chút với nhau, những cái va chạm như thế thường tình. Nhưng dường như bài tay "xinh xắn" ấy không chịu dừng lại, mà đưa nhẹ vào chiếc "eo thon" hình bánh mì của nàng, rồi vuốt nhẹ, từng ngón tay dịu dàng lần xuống, lần xuống thấp hơn....
Cảm giác của nàng lúc ấy nghe như rờn rợn, như chơi vơi, bàn tay "xinh xắn dịu dàng" ấy chỉ cần mất vài giây, đủ cho nàng cảm nhận trọn vẹn nhất thế nào là "phiêu ling" thì ngay sau đó đưa nàng vào trạng thái hụt hẫng, chơi vơi đến hoảng hốt.
Vì bàn tay người ấy đã rời khỏi cơ thể nàng, nhanh chóng biến mất như làn gió trong dòng người nhộn nhịp, nàng ngơ ngác tìm kiếm khắp nơi, từ trạng thái lâng lâng, chuyển sang bàng hoàng, cầu cứu mọi người xung quanh, nhưng đành bất lực, vì tất cả đã hoá thành đá vô tri vô giác cả rồi. Họ chứng kiến một cuộc giao thoa cảm xúc giữa nàng và "bàn tay xinh xắn" ấy, nhưng tất cả đều im lặng.
Giờ thì nàng mới cảm nhận sâu sắc nỗi bàng hoàng và hụt hẫng niềm tin của những người đã từng bị giống như nàng. Thấy thương quá những phận người yếu đuối, mong manh, trong khi xã hội thì đầy rẫy những lừa lọc, gian manh và vô cảm.
Không thể trách ai, chỉ trách mình, vì quá tin vào sự tử tế và lòng lương thiện của họ.
Sau những buồn vui, va đập, bon chen của cuộc đời, thấy tất cả rồi cũng chỉ là phù du. Thế nên đôi lúc chỉ muốn mình thử làm kẻ "thõng tay vào chợ" thế nhưng chưa kịp thực hiện thì đã bị "thõng tay vào túi" mất rồi. Thôi kệ, tự an ủi với câu nổi tiếng trong vở cải lương Ngao, Sò, Ốc, Hến "coi như cúng rằm tháng bảy" hị hị hị....
P/s: Lâu rồi không post bài, hôm nay vào cái giao diện lạ hoắc, bài copy dán vào không xuống dòng được, thiếu cả chức năng canh chỉnh dòng. Hu hu
"chiếc "eo thon" hình bánh mì của nàng". Tò mò quá rùi Cỏ May ui!
Trả lờiXóa
Trả lờiXóa"Sau những buồn vui, va đập, bon chen của cuộc đời, thấy tất cả rồi cũng chỉ là phù du. Thế nên đôi lúc chỉ muốn mình thử làm kẻ "thõng tay vào chợ" thế nhưng chưa kịp thực hiện thì đã bị "thõng tay vào túi" mất rồi."
CHIA SẺ VỚI CỎ NHÉ!
CHÚC NGÀY MỚI VUI NHIỀU!
Rhum@ hi hi anh nhìn chiếc bánh mì ra sao thì "eo thon" của nàng giống vậy mà có gì đâu tò mò.
Trả lờiXóaRhum khoẻ hẳn chưa, lâu quá mới gặp lại nhau!
.
Thầy Đồ@: Cảm ơn anh đã chia sẻ. Lúc đó Cỏ thấy rất ức, vì con người nơi đó rất lạnh lùng vô cảm. Hụt hẫng ghê lắm!
Xem lại trong túi có mất gì không ?
Trả lờiXóaBác Sen@ : mất sạch tiền Bác ạ. Hic
Trả lờiXóaMất tiền buồn ít mà mất niềm tin thì buồn nhiều hơn.
Coi như cúng rằm tháng bảy hi hị... Nói thế thì chẳng động viên làm gì nữa cho mất công nhỉ hị hị
Trả lờiXóaMất tiền buồn ít mà mất niềm tin thì buồn nhiều hơn.Đúng vãy Cỏ May ơi
Trả lờiXóaLặng lẽ bên đường hoa cỏ may
Trả lờiXóaGiao duyên gió thổi hoa tung bay
Khâu vào áo nhớ tình liu luyến
Hỏi người lữ khách mộng có say
Chia sẻ sự hụt hẫng với Cỏ.
Trả lờiXóa.
Cuối tuần rồi Sinh đi Cà Mau thấy có một bảng để:
.
Tranh thêu..(một từ nữa, không nhớ)
Cỏ May
.
Làm Sinh nhớ những bức tranh thêu ở nhà Cỏ.
Hihihi!!!mất tiền mà tui tưởng tác giả giao duyên với gió heo may! Giàu tưởng tượng thiệt!
Trả lờiXóa