Ảnh từ net
Chiều thứ bảy lang thang trên "thế giới phẳng" với cái đầu nặng trĩu nhưng lại trống hoang, tình cờ lạc vào một vùng biển lặng với vầng trăng khuya vằng vặc, sóng rì rào cùng bờ cát mịn thở than. Một bài thơ thật hay và thật buồn với cái tên tác giả thật lạ : Mạc Vi
Biển Đêm
Biển đêm về khao khát một vầng trăng
Lạnh như khói sương và buồn như tuyết
Biển dạt dào mà trăng đâu biết
Tận đáy sâu vẫn chếch choáng bóng mình
Trăng hững hờ và biển lặng thinh
Mặc con sóng cứ cồn lên nỗi nhớ
Trăng đâu ngỡ bóng mình tan thành ngàn mảnh vỡ
Cứa vào lòng biển sâu
Biển giấu diếm lòng mình nên biển quá đơn côi
Vầng trăng nhỏ nhoi làm sao soi được điều ẩn giấu
Cũng chẳng thể phập phồng theo nhịp thủy triều đau đáu
Nỗi đau cuộn trào thành bão giông
Biển thao thức nghìn đời biển mãi ngóng trông
Vầng trăng trên cao lửng lơ như định mệnh
Có thể nào dại khờ như biển
Mỗi đêm về thăm thẳm một vầng trăng
Lạnh như khói sương và buồn như tuyết
Biển dạt dào mà trăng đâu biết
Tận đáy sâu vẫn chếch choáng bóng mình
Trăng hững hờ và biển lặng thinh
Mặc con sóng cứ cồn lên nỗi nhớ
Trăng đâu ngỡ bóng mình tan thành ngàn mảnh vỡ
Cứa vào lòng biển sâu
Biển giấu diếm lòng mình nên biển quá đơn côi
Vầng trăng nhỏ nhoi làm sao soi được điều ẩn giấu
Cũng chẳng thể phập phồng theo nhịp thủy triều đau đáu
Nỗi đau cuộn trào thành bão giông
Biển thao thức nghìn đời biển mãi ngóng trông
Vầng trăng trên cao lửng lơ như định mệnh
Có thể nào dại khờ như biển
Mỗi đêm về thăm thẳm một vầng trăng
Khổ thơ này mới tuyệt làm sao! Ướt đẫm sương khuya, chếnh choáng tình đời...!
-----------------------------
Hay wa' chị nhỉ ra biển bao la vậy mà cũng còn đ..
Hay wa' chị nhỉ ra biển bao la vậy mà cũng còn đ..
Sợ ma lắm đi chứ ~^^~
" Ầm ào sóng thét gọi
Sao thuyền không ra khơi
Thuyền sợ bão khắc nghiệt
Hay đã quên biển rồi
Đứng trước biển mùa đông
Lạnh lùa vào trong tóc
Rưng rưng em bật khóc
Anh cũng xa em rồi..."
Biển mênh mông trăng cũng sáng thênh thang .
Trăng vằng vặc đắm say con sóng lặng,
Biển thầm thì trăng dìu dặt, nghìn thu .
Biển đêm là một niềm cảm hứng vô tận cho biết bao tao nhân mặc khách. Trăng cũng thế. Nên biển vào một đêm trăng thì thi hứng cứ như tràn ra vô tận qua những cảm nhận riêng của từng góc tâm hồn.
Chủ Nhật yên bình chị Cỏ May nhé!