Pages

31/5/08

Tản mạn cuộc sống


Trong cuộc đời mỗi người ít nhất cũng đã từng một lần trăn trở suy tư, và đôi lúc tự hỏi ta là ai? ta đang làm gì giữa cuộc đời này? nếu ta trả lời được tất cả những câu hỏi thì không còn là cuộc sống nữa, cuộc sống của con người vốn dĩ rất phức tạp, nó như những cánh đồng bao la, những khu rừng rậm, như đại dương mênh mông có khi đi cả cuộc đời vẫn không khám phá hết về nó.

TẢN MẠN VỀ CUỘC SỐNG

Chúng ta ngồi đây, vốn dĩ chẳng ai có thể tự hiểu được mình, mà mình đã không hiểu được mình thì ai có thể hiểu được mình hơn mình đây ? Vì thế, để tìm ra một người hiểu mình là điều không tưởng. Cái quí nhất không phải ở chỗ hiểu hay không hiểu, mà là ở sự thông cảm.
Con người sống trong cuộc sống này, vốn cũng chỉ là một cá thể trong một quần thế, và cuộc sống không có nghĩa chỉ là ăn, ngủ, uống, tự thoả mãn những nhu cầu của mình. Cuộc sống riêng rẽ hơn là quan hệ giữa con người với những con người khác. Giống như một hạt thóc trong bịch thóc vậy, mọi thứ đều mông lung khó xác định, không có công thức mà cũng không có chân lý.

Vì thế điều khó nhất không phải là sống được hay không ? Sống như thế nào ? Mà là sống cho điều gì và thực hiện điều đó ? Có những người họ không cần bạn bè, thậm chí ít bạn bè và họ quí trọng những người bạn ít ỏi đó của họ cao độ. Còn có những người có nhiều bạn bè và họ coi ai cũng như ai. Điều đó chẳng có gì là sai cả, mỗi người, mỗi vật, sinh ra và lớn lên, trải qua bao nhiêu ngày tháng đều quí lắm, đều là sự chắt chiu từng li từng tý một của những ngoại cảnh, hình thành nên con người họ. Người xấu cũng vậy mà người tốt cũng chỉ thế mà thôi. Đối với mình, họ là kẻ xấu, còn đối với họ, mình là kẻ xấu. Ai đúng ai sai ? Chẳng điều gì quyết định được cả.

"mình nhận được nhiều hơn đã cho đi ư ?" phải, nhưng vấn đề là ... nhận cái gì ?
Mình cho đi sự tốt đẹp và nhận lại nhiều hơn sự xấu xa ư ? Cuộc sống không có công thức, không có sự suy ra, không có tư duy logic một cách chính xác, không có chân lý như Toán học, khoa học tự nhiên. Cuộc sống là những điều ngẫu nhiên, vô tình, trớ trêu sắp đặt dưới sự tác động của những điều đó. Vì thế, khi ta gặp toàn kẻ xấu, thì điều đó có nghĩa là: ta xấu xa và cái số của ta là số gặp kẻ xấu. Tất nhiên trong cả hai điều đó chẳng điều gì hoàn toàn cả, chúng có tỷ lệ phần trăm cả đấy.

Vì vậy, con người không thể nào bắt ép người khác hành động theo đúng suy nghĩ của mình được, mỗi người đều tồn tại độc lập và không có sự ảnh hưởng nào thay đổi được tận gốc con người họ. Ở một mức độ nào đó, sự cố gắng chỉ đem lại cho riêng mình nỗi buồn.

Tại sao không chấp nhận điều đó và lo lắng cho bản thân mình nhiều hơn ? Có tự hoàn thiện mình, tự đối xử tốt với mình thì mọi việc mới trở nên đơn giản, dần dần người khác với mình cũng vậy.

Hãy sống theo những gì mình cho là đúng và mình nghĩ rằng nên làm. Bởi vì, nếu có sai đi chăng nữa, tự mình sẽ hiểu được mình nhiều hơn, tự mình sẽ tự bổ sung, sửa chữa cho mình. Thay đổi làm gì nếu sự thay đổi đó không có ích, không thay đổi làm gì nếu mình không hợp với hoàn cảnh đó nữa ?
Quá khứ là những điều có thật, và người ta hay bị cái bệnh "to lớn hoá" quá khứ. Những gì đã trải qua đều đã từng là những gì đang trải qua. Nhìn lại quá khứ là để nhìn lại mình, nhìn vào tương lai là để nhìn vào điều mình cần làm. Quá khứ là bài học, là kinh nghiệm, là điều không thể quên. Chúng ta, chỉ sau một khắc, một phút, một giây đều thay đổi.
Nhìn vào quá khứ, sống vì quá khứ là điều không sai, chỉ sai khi ta hoàn toàn sống dựa vào nó. Bởi vì dẫu sao những điều đã qua đó cũng đã qua rồi, mọi thứ chỉ còn là ký ức, hình ảnh, tương lai cũng chỉ là ảo mộng mà chỉ có thực tại là a:= true mà thôi.
Con người ta vốn không sống với hiện tại và sống vì tương lai, để rồi cứ mãi mãi như thế cho đến già, sống vì quá khứ.

Sống có nghĩa là ta không chết, và không chỉ vậy. Làm người, một lần, hai lần ta từng nghĩ lại xem mình là ai, có khi ta không tìm ra được câu trả lời, bởi vì điều sai đã ở chính câu hỏi rồi. Ta là ai ư ? Ta vốn là một phương trình vô số nghiệm, ta vốn là một đồ thị hàm số chứ không phải là một hằng số để có thể định nghĩa.

Xét cho cùng, ngày mai còn là một ngày mới, bởi vì ngày hôm nay đã cũ dần, ngày hôm qua đã là quá khứ mất rồi. Cái chu kỳ đó cứ lặp đi lặp lại như vậy mãi, đó là vòng chuyển động của cuộc sống này. Vì thế, chẳng ai có thể níu kéo lại được những giây phút đã qua. Quí trọng nó và đánh giá, yêu mến nó thế nào, phải chăng chúng ta cần suy nghĩ lại ?

Điều cuối cùng, có lẽ trong cuộc sống này, con người thực sự quá nhỏ bé, vì thế nên chấp nhận sự nhỏ bé đó, tìm cho mình một lối đi riêng, một khoảng trống riêng trước những sự bon chen, xô đẩy và cám dỗ.

Ngày hôm qua sẽ không bao giờ trở lại, tương lai vốn chỉ là mơ hồ, vậy tại sao không sống cho hiện tại, sống cho tốt đẹp hơn, thoải mái hơn với chính tâm hồn của mình ?
__________________( BLACK DRAGON ) 
Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của đàn kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Đời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.
.....
Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.
Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.
-TCS- 
  • Phương Danh
    Tôi đang đọc lại entry này của bạn . Bạn là người rất nồng nhiệt với cuộc đời, rất quan tâm đến người khác và là con người của cộng đồng, của xã hội . Tôi mong bạn được hạnh phúc trong sự hòa nhập với cuộc sống muôn hình muôn vẻ . Gần đây tôi thấy bạn buồn quá, hãy cố vượt qua, nhen bạn .
    • Phương Danh
      Đúng là dùng từ chân lý thì hơi to tát,nhưng không biết dùng từ nào cho chính xác hở bạn Cỏ May. Cũng xin nói lại cho rõ, "nhưng thường con người không thích những chân lý đúc kết sẳn,..." đây ý tôi muốn nói, tâm lý con người chung  chung trong đó có tôi ,CM, và những người khác nữa . nhiều khi biết điều đó là đúng nhưng không chịu nghe theo chỉ muốn làm theo ý riêng của mình, chỉ đến khi gặp va vấp hay thất bại mới thừa nhận mình sai .
      Tôi rất thích sự tranh luận hay phản biện , có như thế mọi sự mới sáng tỏ . Chứ nếu cứ mãi khen nhau để làm vui lòng nhau thì không khéo chúng ta dùng blog để tự huyển hoặc nhau, phải không ? Nên hãy mạnh dạn bày tỏ chánh kiến của mình, hen Cỏ May .
      • Cỏ may
        CM rất tán đồng ý kiến này của bạn:
        "Tôi rất thích sự tranh luận hay phản biện , có như thế mọi sự mới sáng tỏ . Chứ nếu cứ mãi khen nhau để làm vui lòng nhau thì không khéo chúng ta dùng blog để tự huyển hoặc nhau, phải không ? Nên hãy mạnh dạn bày tỏ chánh kiến của mình, hen Cỏ May ."
        Tranh luận để hiểu rỏ nhau hơn đó là điều CM mong muốn.
    • Thích Chân Thiện
      Nhiều điều ý nghĩa cho cuộc sống! Cảm ơn nhé.
      • happy
        • happy
        • 17:58 2 thg 6 2008
        hehe wa thăm nhà nà, iu iu :X:X:X
        ngày mới có thần may mắn gõ cửa nhà ...tui :)), tui sẽ dắt wa nhà bạn=.=
         Lucky to me and for U, so happy together

        Về một hành tinh mới cho em bao niềm vui, sáng lung linh cuộc đời em, đưa em về nơi ấy bình yên, cho em ngàn tia nắng ấm áp thênh thang bầu trời...Bước chân em không lẻ loi, nụ cười tươi sáng trên môi niềm hạnh phúc luôn ở bên em... Lại một ngày tan cho em lại ước mơ...
        • Phương Danh
          Bạn Cỏ May trăn trở suy tư về cuộc sống nhiều lắm phải không ? và bạn đã sưu tập những điều bạn tâm đắc để mọi người cùng chia sẻ .  Đó là tim óc, đôi khi là máu và nước mắt mới tìm được chân lý. Nhưng thường con người không thích những chân lý đúc kết sẳn, họ thích chính mình trải nghiệm, nhiều khi phải trả giá . Đời là thế, phải không ?
          • Cỏ may
            Cảm ơn bạn có những ý kiến rất thẳng thắn, nhưng riêng đối với CM chỉ đúng một phần thôi.
            Đã gọi là cuộc sống thì ai cũng phải trải qua những trăn trở suy tư dù ít hay nhiều, CM cũng không  ngoại lệ, và đôi khi những nỗi niềm tuy chất chứa thật nhiều nhưng không thể bày tỏ, nên khi thấy những điều người ta nói nó có nhiều điểm tương đồng với suy nghĩ của mình thì CM cũng mượn về blog để chia sẻ cùng mọi người, và CM nghĩ những điều đó cũng không hẳn là chân lý vì nó chỉ thể hiện theo suy nghĩ của một người mà thôi,  nhưng nếu như ai đã từng trải nghiệm qua những điều đó thì sẻ cảm thấy rất đồng cảm thế thôi.
            Còn điều bạn nói rằng bạn thích chính mình trải nghiệm đôi khi phải trả giá mà có được những chân lý do  mình đúc kết và những điều đó được diễn đạt và chia sẻ cùng mọi người thì là điều quá tốt, nhưng không phải ai cũng có khả năng bày tỏ, diễn đạt bằng ngôn ngữ bạn ạ ( như CM vậy vì không có khả năng diễn đạt nên mới phải mượn ý người ) chỉ là tham khảo chứ CM cũng không xem đó là chân lý.

        30/5/08

        Nhớ & Quên


        06:37 30 thg 5 2008Cá nhân0 Lượt xem0


        Từ sau ngày sinh heo con bỗng dưng trí nhớ của tôi ngày một giảm sút rõ rệt, vẫn nghe người ta thường nói mỗi lần sinh một đứa con trí nhớ lại giảm đi một ít, thế nhưng đối với tôi chẳng những giảm đi "một ít" mà "nhiều ít", mọi chuyện cứ rối tung cả lên khi tôi cứ nhớ nhớ quên quên, làm việc gì cũng phải ghi ra giấy, nếu không thì quên đến tận hôm sau, có khi quên không bao giờ nhớ lại.

        Có những con đường tôi đã đi qua gần mười lần nhưng không tài nào nhớ nỗi, có những người quen dường như không bao giờ hiện diện trong bộ nhớ, đến khi gặp lại thì phải ngẩn ngơ và đành lúng túng xin lỗi. Tôi nhớ đã hỏi Mẹ mình lúc nhỏ con có bị "té giếng " hay không? Mẹ bảo không hề, vậy thì chắc bộ nhớ của tôi có vấn đề rồi chăng? hay vì nó chứa nhiều thứ linh tinh vụn vặt quá nên bị quá tải???
        Nhớ có một lần cả gia đình cùng nhau đi ăn tối, đến khi ra về tôi cứ mãi tìm cái mắt kính của mình, lục tung túi sách, túi áo quần anh xã vẫn không tìm thấy tôi nằng nặc bảo anh ấy quay lại quán tìm, vì không có kính đi ngoài đường mắt tôi không chịu được, anh ấy cũng nghe lời quay xe lại, bỗng tự nhiên mũi tôi có gì ngưa ngứa, đưa tay lên sờ thì ...hóa ra là cái kính đang nằm chễm trệ trên mũi, mắc cở đến tê người, còn anh xã được một phen cười thỏa thích.
        Hôm nay cũng thế chiều đi làm về cứ mãi mê đi theo tiềm thức, đến khi giật mình nhìn lại thì không phải đường về nhà mà là đường về nhà Ông Bà Ngoại.( có lẻ bị mộng du chăng?)
        Trớ trêu thay những điều tốt đẹp tôi lại hay quên, những người thân thiện, vui vẻ tôi cũng không nhớ, nhưng những ký ức buồn, những kẻ xấu xa lại làm tôi nhớ, có lẻ ký ức buồn đã ăn sâu vào não bộ nên khó mà phai mờ, những người làm tôi tổn thương dù đã thứ tha nhưng không tài nào quên được.
        Nếu một ngày nào đó thượng đế bắt tôi phải chịu mất đi một phần trí nhớ, não của tôi bị chết một hay nhiều bộ phận thần kinh thì tôi cũng xin Người cho tôi quên đi những ký ức đau buồn, quên đi những kẻ xấu xa đã từng làm cho tôi thấy tổn thương, và hãy cho tôi được nhớ những gì tốt đẹp nhất, những người thân yêu nhất, những bạn bè những tấm chân tình mà tôi từng yêu mến!!!

        27/5/08

        Vụn vặt


        20:24 26 thg 5 2008Cá nhân0 Lượt xem3


        Photobucket


        Dạo này tự dưng mất hết cảm hứng "viết lách", mỗi khi ngồi vào máy thấy đầu óc trống rỗng.
        Ngày thứ bảy: trong người không khỏe nên xin nghỉ làm để ở nhà được hai hôm trọn vẹn, trong đầu sắp xếp mọi thứ cần làm, thế nhưng khi sáng thức dậy khi mọi người đã đi làm, đi học, bỗng dưng thấy căn nhà trống trải quạnh hiu, nhìn lên tường tờ lịch vẫn còn nguyên ở tận tháng 3, có một tờ hờ hững nửa muốn bấu víu nửa như muốn rơi khỏi lốc, bình hoa cúc trắng trên bàn đã tàn héo chuyển sang màu vàng nhạt, vài cánh hoa rơi rụng trên mặt bàn, không gian lắng đọng như ngừng hẳn lại.

        Ngồi nhẩm nha lời bài hát của TCS "...bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt..." đúng là ta đã đi gần nửa cuộc đời, đã tìm và đã thấy gì trong cuộc đời này? giờ đây chỉ có nơi này là chốn đi về bình yên, và tĩnh lặng nhất.
        Quyết định làm cho nó tươi tắn hơn, không gian dừơng như bắt đầu chuyển động khi bình hoa cúc trắng được thay thế bằng bình hoa cẩm chướng nhiều màu, những tờ lịch cũ được bóc bỏ đi thay thế bằng tờ lịch mới đỏ au vì sắp sang ngày chủ nhật. Nắng đã lên tiếng ve gọi hè ngân nga trên cây ngoài ngỏ, sao tiếng ve nghe cũng khác hẳn tiếng ve quê nhà ngày xưa, không trong trẻo réo rắt mà khàn đục lạ kỳ, những kỷ niệm tuổi thơ dường như cũng chết lịm theo tiếng ve "thành thị".
        Ngày chủ nhật : ước một ngày chủ nhật thật vui vẻ bên gai đình, thế nhưng vừa sáng sớm đã bị ông nhà đèn cúp cái rụp, không khí ngột ngạt đến nghẹt thở, phải chạy trốn cái nóng bức đến điên người này ở đâu bây giờ? mãi rồi ngày cũng nặng nề trôi, thay đồ xuống phố tìm chút không khí mát mẻ, nhưng tôi đã lầm ngoài đường xe cộ như nêm, khói bụi mù mịt, Sài Gòn không nhỏ nhưng không đủ lớn để chứa lượng người khổng lồ cứ ồ ạt đổ về "vùng đất hứa", sợ hãi cái ngột ngạt thị thành, thèm được đứng giữa cánh đồng lúa xanh mướt lộng gió quê nhà vào buổi chiều tà, không khí trong lành mát rượi, thèm nghe tiếng chim vịt kêu chiều não nuột, tiếng bìm bịp gọi con nước lớn. Phải trở về thôi, trở về cái "chốn đi về" của mình tìm chút bình yên, lại nghe câu hát trong đầu "... chiều nay em ra phố về, thấy đời mình là những quán không..." Ừ nhỉ một ngày bình yên mà chẳng bình yên, thấy lòng mình trống không, chẳng vui cũng chẳng buồn!? chợt nhớ đến câu nói của một người bạn:
        "Hãy tự hỏi ta đã làm gì đời ta ? Thông minh thường hay khinh người . Tài giỏi thường hay tự kiêu . Đầy đủ thường chán nản . Bí ẩn khép kín là biểu hiện thiếu tri âm ngang mình 1 cái đầu " ta thuộc loại người nào đây nhỉ???!!!!
        • NGƯỜI KINH BẮC
          Cảm ơn Cỏ May đã qua thăm. Dạo này Quan Họ bận quá nên không vào blog. Chúc bạn luôn vui nhé.
          • Tulip
            • Tulip
            • 16:56 28 thg 5 2008
            Hãy lấp khoảng trống trong tâm hồn bằng cách; mỗi ngày ta chon một niềm vui, chị ah.Líp thì cười cả ngày ah...hehe
            • Phantran
              (a)- Hiiii.... xí được rồi!......Temmm một entry đầu tiên chúc may mắn vui vẻ cho Comay nhé!
              (b)- Làm được cái gì và thuộc lọai nào chẳng biết, như..
              • Cỏ may
                (a) Cảm ơn Bác hoa hồng đẹp quá!
                (b) hiii CM cũng nghĩ như thế, nhưng đôi khi thấy đời chông chênh quá, giống như đi trên con thuyền giữa dòng sô..

            14/5/08

            Nhớ Đà Lạt


            17:48 13 thg 5 2008Cá nhân0 Lượt xem5


            Photobucket

            Chiều nay trời lại mưa, mưa rơi làm đông đầy thêm nỗi nhớ, Đà Lạt mới giả từ mà thấy nhớ nôn nao, nhớ con dốc nhỏ gần nơi tôi trú ngụ, nhớ đêm yên bình đi dưới ánh trăng khuya, bước chân nhỏ vang vang gót giày vọng lại, đêm bình yên tĩnh lặng đến tê người, ngồi quán cóc bên ly sữa nóng, hương sữa, hương hoa cỏ và sương đêm hòa quyện lại tạo cho tôi một cảm giác yên bình.

            Bước lặng lẽ bên bạn nghe hơi sương ướt đầm vai áo, dù không cách xa nhưng không đủ gần để tạo thành hơi ấm, ước một bàn tay ai nắm chặt trên đường về, để được nghe lòng thôi giá lạnh. Đã trở về rồi sao nhớ quá đi thôi!
            Đà Lạt ơi mai thành nỗi nhớ
            Đặng Nguyệt Anh
            Mai em về
            Để lại những rạng đông
            Tiếng chuông nhà thờ giục giã
            Đà Lạt thức dậy
            Sau đêm bình yên

            Mai em về
            Gửi lại những hoàng hôn
            Sương trắng giang mờ đỉnh núi
            Góc phố chia tay
            Ngập ngừng bối rối…

            Mai sẽ xanh những ô đất bậc thang
            Những bàn tay cần mẫn tháng năm
            Cho Đà Lạt xanh tươi hoa lá

            Mai em về
            Viện hạt nhân ở lại
            Vươn mình lên cao

            Đà Lạt ơi
            Gửi lại gió thông reo
            Phút tĩnh lặng
            Chiều bên hồ Than Thở
            Thung lũng tình yêu chín vàng nỗi nhớ
            Nguyễn Du thăm thẳm một con đường

            Mai xa rồi
            Những phố chưa kịp quen
            Tiếng vó ngựa lẻ loi con đường dốc
            Hoàng hôn buồn
            Ai dạo bước sau mưa?...

            Đà Lạt ơi
            Mai thành nỗi nhớ
            Mai em về
            Mang Đà Lạt về theo.
            • MeoNgu ^^ -_-^^
              MeoCon  dc sinh ra từ nơi ấy mà !
              Chúc Bạn cuối tuần vui vẻ nhen ♫♥♫
              • MeoNgu ^^ -_-^^
                Đà Lạt .... nghe thân quen quá !
                • Cỏ may
                  Mèo con cũng ở Đà Lạt à? cảm ơn đã ghé thăm CM!
              • Phương Danh
                Đà lạt nguồn cảm hứng thi ca của bao tâm hồn nghệ sĩ . Bạn Cỏ may góp lại những cảm xúc thành một bài thơ với câu kết độc đáo : " Mai em về, Mang Đ..
                • Tulip
                  • Tulip
                  • 15:42 18 thg 5 2008
                  Đà Lạt đẹp lắm. Hình như cấu trúc của thành phố này tạo hình cho nổi nhớ. Một thành phố cao nguyên đầy sương và thơ mông, đi loanh quanh lại quay ..
                  • Cỏ may
                    Không chỉ những người được sinh ra ở nơi đây, những người đã sinh sống nơi này mà cả những người lữ khách dừng chân trong chốc lát nhưng khi xa rồi vẫn đông đầy nỗi nhớ.
                • TênTên
                  • TênTên
                  • 13:32 16 thg 5 2008
                  Mai em về mang Đà Lạt theo..
                  Đồng cảm với em về ĐL,người ta có một ngày để nhớ thôi,còn chị thiên thu nhớ ĐL em ơi!Nhớ như nhớ người yêu vậy,Đ..
                  • Cỏ may
                    Sướng nhè! nếu vậy thì có nhiều người nói về ĐL lắm đấy chị ơi, yêu có hết không đây?!
                    Em thích nhất 4 câu này:
                    Mai xa rồi Những phố chưa kịp quen Tiếng vó ngựa lẻ loi con đường dốc Hoàng hôn buồn Ai dạo bước sau mưa?...